Từ khi có con đi học và tham gia vào ban đại diện phụ huynh học sinh, tôi thấy chẳng khác gì tham gia vào “hội thu tiền”.
ăm con học lớp 9, ôn thi vào lớp 10, sáu cái quạt treo tường và hai cái điều hòa tậm tịt không đủ làm mát cho 53 học sinh đang tuổi quậy nghịch. Con về kêu nóng bức, mùi ở lớp rất hôi. Tôi đề nghị hội phụ huynh lớp mua cho cô trò thêm bốn cái quạt cây, mỗi cái chừng 600 nghìn đồng nhưng cô chủ nhiệm cũng không đồng ý.
Tôi đến lớp thấy cô trò ôn thi trong cái nắng tháng 6 mà thương, xin cô đem quạt cây ở nhà tới mà cô bảo lớp chật chội. Khi con lên lớp 10, lớp không có điều hòa, TV. Chúng tôi đồng tình góp để mua máy lạnh (hơn 20 triệu đồng).
Năm lớp 11, sắm TV khoảng 16 triệu đồng. Lớp 12 góp 100 nghìn đồng để lắp camera. Chúng tôi đều sẵn sàng mua sắm thiết bị để ủng hộ nhà trường và con mình đỡ khổ.
Cuối năm lớp 12, mỗi học sinh nộp 100 nghìn đồng quà tri ân (mua cây xoài, ghế đá) tặng nhà trường. Tôi nghĩ, con mình được hưởng ghế đá, bóng mát cây xanh do thế hệ trước để lại thì mình cũng góp cho thế hệ sau hưởng.
Con ra trường, các thiết bị trên đều để lại. Vài người nói tháo đem về thanh lý, lấy tiền cho các con liên hoan nhưng đa số không đồng tình.
Giáo viên chủ nhiệm không tự kêu gọi mua sắm thiết bị. Tôi biết một vài trường, ban giám hiệu sẽ chủ trì việc mua sắm thiết bị vật chất. Song đa số, đều do hội phụ huynh lớp thực hiện. GVCN mắc kẹt ở giữa. Cách làm của giáo viên không khéo sẽ dẫn tới sự bất bình. GVCN khéo léo sẽ vận động phụ huynh khá giả tài trợ (đóng cao hơn) và miễn giảm cho học sinh khó khăn.
Thiết bị để lại cho khóa sau là bất công? Xin thưa, máy lạnh chạy hết công suất cả sáng lẫn chiều, dùng trong năm năm tiểu học, bốn năm THCS… thì khóa sau dùng được là bao? Ngoài ra, có lớp được dùng máy lạnh của khóa trước thì vận động phụ huynh góp 100 nghìn đồng để mua sắm thiết bị khác như camera, loa đài cho nhà trường.
>> ‘Đóng góp 7 triệu đồng mua thiết bị làm tôi đau đầu hơn tiền học phí’
Học phí trường công quá thấp. Cơ sở vật chất trường công nghèo nàn, sập xệ, mỗi năm chỉ huy động một ít để làm lần lượt từng công trình. Nếu phụ huynh không chung tay đóng góp thì làm sao con em được học với điều kiện tốt hơn.
Với tư cách phụ huynh có lương từ 3 – 9 triệu đồng một tháng trong suốt 12 năm con đi học, tôi luôn ủng hộ việc đóng góp xây dựng trường lớp, miễn sao minh bạch là được.
Với những phụ huynh tính toán, tôi thấy lạ là một số phụ huynh có tiền phì phèo thuốc lá, uống bia mỗi chiều, mua được váy nọ áo kia… mà mỗi lần con xin tiền nộp học rất khó khăn, chửi thầy mắng con, cằn nhằn này nọ, khiến con tủi thân. Một bộ phận phụ huynh là lao động tự do, mua điện thoại 6-7 triệu cho con, giày dép cũng tiền triệu… nhưng khi nộp 500 nghìn mua máy lạnh ở lớp thì so đo.
Sinh con ra thì cần cho con điều kiện học tập tốt nhất có thể. Khó khăn thì đẻ ít thôi. Mình không đồng ý mua máy lạnh cho con thì con chịu đựng cái nóng, rèn con trong môi trường thiếu thốn cũng hay (thì phản đối, không đóng góp).